này cũng diễn ra khó hiểu và có nhiều khúc quanh như chính cách mà Phương leo lên vị trí của một “giang hồ khoác áo doanh nhân”.
Và “vụ Lục Chắn” xứng đáng là một kỳ án không chỉ trong các tình tiết ly kỳ mà cho đến khi xét xử, mức án của đối tượng chính được nhiều lần “nâng lên đặt xuống”. Phiên sơ thẩm tuyên tử hình, phiên phúc thẩm tuyên chỉ 20 năm và cuối cùng thủ tục tố tụng ít khi được sử dụng là “giám đốc thẩm” cũng đã phải dùng đến để buộc mức án cao nhất cho “ông trùm” này.
Nổ mìn, chạy án, "ngôi mộ kết" và cái hạn "49-53"
Đầu năm 2010, khi vụ án mới đang ở giai đoạn điều tra, nhờ vào các mối quan hệ của nhà báo Nguyễn Như Phong, tôi đã tiếp xúc được với những thông tin ban đầu. Dù chưa thể đủ nhưng những tư liệu đó cũng đủ phác họa chân dung của một người vẫn được gọi là ông trùm này.
Có lẽ cũng cần phải nhắc lại 2 chi tiết cho thấy sự phức tạp của vụ án này: Đó là trước phiên xét xử ngày 27/7 này chưa lâu, xe ôtô Lexus của ông Lê Hữu Vinh (tức Vinh "trắng") – người được xem là đối thủ của Phương “Linh Hột” trong vụ này đã bị đặt mìn ở dưới gầm. Quả mìn đã được kích nổ nhưng ông Vinh may mắn thoát chết.
Trước đó, một vụ chạy án tử hình cũng được phanh phui với số tiền vợ của ông trùm này chi ra đến… nửa triệu đô la.
Trước khi nói về những vấn đề phức tạp này, chúng ta hãy cùng nhìn lại vụ án Lục Chắn và con đường trở thành ông trùm vùng biên Đông Bắc của Nguyễn Tiến Phương.
Phương “Linh Hột” nổi tiến với câu nói: Đủ tiền xếp từ sông Ka long vào đến cầu Bãi Cháy. Ngồi trước mặt các Điều tra viên của Công an tỉnh Quảng Ninh, người đàn ông từng được mệnh danh là “trùm vùng biên”, được giới chợ búa mô tả là “thét ra lửa, nói có người nghe, đe có người sợ, nịnh bợ có người… run” ở vùng biên giới Móng Cái trông cũng bình thường và chín chắn như những người đàn ông tuổi ngoại ngũ tuần khác. Vẻ mặt cũng trầm tư và không có vẻ gì là ngông nghênh của nhưng tay võ biền hay tự vỗ ngực cho mình là “có nhiều quan hệ”.
Phương “Linh Hột” là tên thường gọi của Nguyễn Tiến Phương – Giám đốc Công ty TNHH Quang Anh có trụ sở tại TP Móng Cái, tỉnh Quảng Ninh. Biệt danh “Linh Hột” là tên gọi kèm theo tên bố mẹ của Phương. Đối tượng bị bắt vì liên quan đến vụ án mạng xảy ra vào ngày 30-5-2009. Hai thanh niên bị bắn tại thôn Lục Chắn, xã Hải Sơn, TP Móng Cái, sau đó bị bắt cóc đưa sang Trung Quốc và bị thủ tiêu.
Theo đồng chí Hoàng Văn Định, Phòng CSĐT tội phạm về TTXH Công an Quảng Ninh thì hầu hết những tên tội phạm đất Quảng Ninh này khi bị “nhập kho”, lúc hỏi cung đều ngồi phịa ra không ít mối quan hệ với người này, người nọ để “dọa ma” người xét hỏi.
Riêng trên này thì hoàn toàn không có động thái đó, có lẽ Phương đã quá hiểu vị thế lúc “sa cơ” của mình.
“Tôi biết tôi có cái chưa đúng, thế tôi mới ngồi đây! Nhưng anh thấy đấy, người ta cứ bảo tôi này nọ nhưng tôi ngồi trên đống tiền mà có ăn được bao nhiêu, chơi thì không chơi được. Có khi đi làm cả ngày chỉ ăn qua bát cháo.”
Quả thật, Phương có cái giọng dễ làm cho người ta tin. Chỉ đến khi ông ta khẳng khái: “Chỉ có điều, với tôi, chơi là chơi mà làm ra làm, đã làm là phải được!” thì những người ngồi đối diện mới chợt giật mình: con đường dẫn đến địa vị ở vùng biên của con người này có lẽ cũng bắt nguồn từ ý chí “làm thì phải được” – bằng mọi cách, bằng mọi thủ đoạn đó.
Nguyễn Tiến Phương trong thời gian tạm giam chờ xét xử.
Liên quan đến vụ giết hai mạng người, “nhập kho” với Phương còn có em trai là Nguyễn Tiến Chung, còn gọi là Chung “Linh Hột”. Nhiều người còn nói hai anh em ông trùm năm nay vào tù là vì gặp “hạn 49-53”. Quả đúng là khi bị bắt, Phương bước sang tuổi 53 còn Chung thì 49 tuổi.
Còn có nguồn tin lý giải việc “gặp hạn” của 2 anh em nhà Phương “Linh Hột” là vì bốc mộ bố khi ngôi mộ đang “kết” - bốc lên thì tử thi vẫn chưa phân rã. Dân gian vẫn nói là nếu mộ “kết” mà cứ để yên, lễ tạ thì con cháu làm ăn phát đạt, còn bốc lên thì gọi là “động mồ động mả”, gặp điều không may mắn. Chính Phương đã đi xem bói ở nhiều nơi và phản đối chuyện bốc mộ này nhưng Chung cứ làm theo ý mình.
Người ta cứ nói rằng anh em Phương – Chung là một “cặp bài trùng” thay nhau “cai quản” vùng biên có lẽ là không phải. Hai đối tượng này có rất nhiều mâu thuẫn với nhau trong tính cách và công việc. Phương có độ lỳ của một “ông trùm” còn Chung thì tính tình không được khôn ngoan được như anh. Mâu thuẫn 2 anh em lên đến cực độ là quãng thời gian Chung dính dáng đến ma túy, bảo em không được, Phương cắt hết mọi khoản chi tiêu. Nếu có cho tiền thì cũng chỉ cho vợ con Chung. Mâu thuẫn lớn thứ 2 chính là việc bốc mộ cho bố: Chung cứ nằng nặng đòi làm còn Phương thì một mực không đồng ý.
Trước khi nghe các Điều tra viên của Công an tỉnh Quảng Ninh kể lại quá trình triệt phá vụ án mạng “Lục Chắn”, chúng ta cùng điểm lại những điều mà người dân vùng Móng Cái, Quảng Ninh vẫn đồn thổi về Phương “Linh Hột”.
Chiếc xe Lexus bị gài mìn của Vinh "trắng".
Những thêu dệt về "giang hồ khoác áo doanh nhân"
Nguyễn Tiến Phương, sinh năm 1957, trú tại tổ 5 khu 1 phường Ka Long, TP Móng Cái, Quảng Ninh. Công ty Quang Phát mà Phương làm giám đốc chuyên kinh doanh xuất nhập khẩu, vận chuyển, buôn bán và đầu tư vào các công trình xây dựng.
Biệt danh Phương “Linh Hột” còn được nhiều người đọc chệch thành cái tên nghe “khiếp” hơn nhiều: Phương “Linh Hồn”. Cái tên dị bản này như gắn liền với nỗi sợ hãi của những người buôn bán vùng biên khi nghe những câu chuyện về Phương – những chuyện có thật và cả những chuyện chỉ là tin đồn.
Trụ sở công ty Quang Phát của Nguyễn Tiến Phương ở Móng Cái.
Về phương diện kinh doanh, Công ty Quang Phát của Nguyễn Tiến Phương có thời điểm có đến 1.000 nhân công; thi công nhiều công trình lớn của tỉnh Quảng Ninh. Một số công trình lớn mà công ty này từng trúng thầu như: đường vành đai biên giới, đại lộ Hòa bình, cầu cảng… Tuy nhiên, nguồn tiền chính của Phương lại đến từ việc bao thầu vận chuyển, thu gom những mặt hàng xuất khẩu sang Trung Quốc.
Đã có một vài người cho rằng: Phương là người giàu nhất Quảng Ninh vì trong một cuộc nhậu, hắn từng tuyên bố: Ai muốn đọ tiền thì ra đọ với tôi, tôi chỉ đủ tiền xếp từ sông Ka Long xuống tận cầu Bãi Cháy thôi! Nhưng theo những người thạo tin ở Quảng Ninh, nếu mang tiền ra mà đọ thì so với các đại gia ngành khai thác than, có lẽ dân võ biền như Phương thì “chưa đủ tuổi”. Các đại gia này thường ít khi khoe khoang sự giàu có của mình.
Có thể về tiền, Phương “Linh Hột” chưa phải là nhất nhưng vì sao nhân vật này vẫn nổi tiếng và ở Quảng Ninh hầu như nhắc đến tên thì ai cũng biết. Có người cho là vì Phương quan hệ rộng, sống thoáng, lại chịu chi, cũng có người cho rằng, vì lối hành xử của một giang hồ khoác áo doanh nhân...
Nhắc đến chuyện của Phương, nhiều người ta vẫn nói: Khánh “trắng” chưa kịp thành lập nghiệp đoàn bốc vác đã bị “sờ gáy”, Năm Cam chưa kịp xây dựng xong chuỗi vũ trường ăn chơi thì đã bị dựa cột. Chúng chưa kịp khoác lên mình chiếc áo “doanh nhân thành đạt” – nhưng Phương “Linh Hột” thì làm được điều đó.
Là giám đốc công ty có trụ sở to đùng giữa TP Móng Cái, đi đâu cũng comple, cà vạt, cưỡi xe siêu sang… Thi thoảng lại thấy “anh Phương” có mặt trong vài buổi lễ ký kết hợp đồng, khai trương, khánh thành các công trình lớn. Những người không biết rõ, có khi còn nhầm tưởng Phương là quan chức hoặc doanh nghiệp sang trọng cấp trung ương. Người đàn ông này được tiếng là chịu chi để thiết lập các mối quan hệ và cũng khá… thoáng.
Người dân Móng cái vẫn truyền tai nhau chuyện Phương đi mừng nhầm phong bì đám cưới. Đó là khi đi mừng đám cưới con một người quen, Phương bỏ nhầm “trái tim” (hộp đựng phong bì hình trái tim) sang đám cưới khác mà không biết. Số tiền trong phong bì chỉ tròm trèm có… 2.000 USD. Biết tiếng “anh Phương” nên tối hôm đó, gia đình có phong bì nhầm mang sang tận nhà để trả lại. Lúc này, Phương mới biết mình lạc mất 2.000 USD trong túi nhưng không chút do dự, Phương khoát tay: “Thôi, coi như tôi mừng cho các cháu. Tiền mừng ai lấy lại bao giờ!”
Một doanh nghiệp ở Móng Cái nói với tôi: đã làm cái nghề bốc xếp, trung chuyển, xây dựng công trình ở khu vùng biên Móng Cái, đừng chỉ nói đến quan hệ rộng, đến đầu óc kinh doanh mà quên mất cái gọi là phải có “máu anh chị”. Cũng không phải ngẫu nhiên mà Phương “Linh Hột” leo lên địa vị “ông trùm” ở vùng biên giới Đông Bắc này. Ngoài việc vận dụng các mối quan hệ, buôn gian bán lận, Phương cũng như các tay anh chị ở đây đều phải trải qua các đợt đâm chém thừa sống thiếu chết để phân tranh ngôi thứ, địa vị...
(Còn tiếp)
Phóng viên Petrotimes
Có 0 bình luận cho bài viết này.
Gửi bình luận