Kỳ án quý bà bị chồng chôn sống gây rúng động Ấn Độ
Shakereh Khaleeli, người thừa kế xinh đẹp và giàu có, đột ngột mất tích vào năm 1991, ba năm sau thi thể cô được tìm thấy ngay dưới sân ngôi nhà sang trọng.
Shakereh Khaleeli sinh năm 1947 trong gia đình quý tộc giàu có và tiếng tăm ở Ấn Độ. Ở tuổi 18, Shakereh kết hôn với anh họ là nhà ngoại giao Akbar Mirza Khaleeli. Trong khi chồng đảm nhiệm vai trò đại sứ Ấn Độ tại Iran, Shakereh chuyển đến thành phố Bangalore, tham gia lĩnh vực xây dựng và đầu tư bất động sản.
Năm 1982, trong một chuyến công tác đến bang Rampur, vợ chồng Shakereh tình cờ gặp người đàn ông tên Murali Manohar Mishra, có tên gọi khác là Swami Shraddhanand. Murali xuất thân từ gia đình nghèo, bỏ học, bỏ nhà đi và làm việc vặt cho hoàng gia, phụ trách các vấn đề tài sản. Anh ta còn tự xưng là "thánh nhân" có sức mạnh kỳ bí. Murali được vợ chồng Shakereh đưa về Bangalore để giúp giải quyết một số tranh chấp về tài sản.
Năm 1985, Shakereh đề nghị ly hôn sau hai năm sống xa chồng. Gia đình Shakereh đe dọa tước quyền thừa kế nhưng cô không quan tâm. Cô giao bốn con gái cho chồng và đơn phương tuyên bố ly dị ở nhà thờ.
Chỉ sáu tháng sau đó, vào tháng 4/1986, Shakereh kết hôn với Murali, bất chấp chuẩn mực xã hội và phản đối từ gia đình. Từ đó, Shakereh sống xa cách với người thân, trong khi Murali ngày càng nắm nhiều quyền kiểm soát tiền bạc và tài sản của cô. Mẹ Shakereh phải đệ đơn kiện để ngăn anh ta nhận tài sản thừa kế của gia đình.
Vài năm sau, Shakereh tình cờ gặp con gái thứ hai tên Sabah, đang là người mẫu, tại sân bay Delhi. Sabah quyết định nối lại liên lạc với mẹ. Shakereh cũng bắt đầu quan tâm đến gia đình, tham dự đám cưới của con gái út và hứa tài trợ cho việc học của Sabah ở London.
Đến năm 1991, Shakereh bỗng ngừng trò chuyện với con gái. Trước những câu hỏi của Sabah, Murali giải thích rằng mẹ cô đi nghỉ dài hạn ở nước ngoài. Cảm thấy có gì đó không ổn vì không thể tìm thấy mẹ, vào năm 1992, Sabah báo cảnh sát.
Trong thời gian dài, Murali tránh né các câu hỏi từ gia đình và bạn bè của Shakereh, cũng như các cơ quan pháp lý của bang. Anh ta vẫn sống xa hoa trong ngôi nhà sang trọng của vợ ở Bangalore.
Tháng 5/1994, cảnh sát có bước đột phá trong vụ án. Họ dụ người hầu của Murali ra ngoài uống rượu và nhận được manh mối Shakereh có thể bị chôn trong sân nhà. Thi thể sau đó được khai quật và Murali bị bắt.
Theo cảnh sát, Shakereh bị sát hại vào ngày 28/4/1991. Cô bị Murali bỏ thuốc mê vào trà, đặt vào một hộp gỗ lớn lót đệm giống như quan tài do chính anh ta đóng với lý do vận chuyển đồ cổ. Chiếc hộp được chôn trong hố được anh ta đào trong sân từ trước dưới cái cớ "để làm bể chứa nước ngầm". Ngày hôm sau, Murali lát đá trên sân và trồng một cái cây trên hố.
Khi thi thể Shakereh được tìm thấy, một tay cô dường như đang nắm lấy tấm đệm bên dưới. Điều tra pháp y cho biết Shakereh vẫn còn sống và vật lộn để ra khỏi hộp trong nhiều giờ.
Vụ sát hại Shakereh được coi là một trong những tội ác ghê sợ nhất trong lịch sử tội phạm Ấn Độ. Vụ việc trở thành cột mốc quan trọng trong hệ thống tư pháp nước này, đánh dấu trường hợp đầu tiên quá trình khai quật được ghi lại trên video, cũng như lần đầu tiên các xét nghiệm ADN và băng video khai quật được chấp nhận làm bằng chứng ở Ấn Độ.
Trong bản thú tội, Murali nói Shakereh cưới anh ta vì muốn có con trai. Anh ta tuyên bố đã hứa cho Shakereh một đứa con trai thông qua sức mạnh kỳ bí, nhưng sau đó cô sinh ra một bé trai chết yểu. Cảnh sát nhấn mạnh rằng câu chuyện của Murali không thể được chứng thực.
Bi kịch của Shakereh chỉ có thể được chắp nối từ lời kể của các thành viên trong gia đình và hai người giúp việc tên là Raju và Josephine. Cả hai làm chứng rằng sự vắng mặt dài ngày vì công việc của chồng khiến Shakereh khó chịu và hai vợ chồng thường xuyên cãi vã. Murali nhân cơ hội xen vào, xúi giục Shakereh chống lại chồng.
Sau khi kết hôn, Murali vẫn tỏ thái độ cung kính trước Shakereh. Anh ta mang trà và báo đến tận giường cho cô vào 10h mỗi ngày, luôn ngồi dưới chân cô. Shakereh trao cho Murali giấy ủy quyền tài sản của cô. Anh ta được coi là đồng sở hữu tất cả tài khoản ngân hàng và két. Cô bán những mảnh đất đắc địa thuộc sở hữu để hai vợ chồng bắt đầu chuyến du lịch vòng quanh thế giới kéo dài một năm. Họ ngồi khoang hạng nhất và ở trong các khách sạn bảy sao.
Rắc rối bắt đầu khi Shakereh kết nối lại với các con và muốn chi tiền cho chúng. Murali phản đối nhưng bị cô gạt sang một bên.
Theo Josephine, hai vợ chồng bắt đầu cãi vã vào đầu năm 1991. Shakereh được cho là đã đánh và dọa đuổi chồng ra khỏi nhà. Cô còn viết thư cho ngân hàng yêu cầu hủy tên của Murali. Đây được cho là lý do khiến Murali ra tay sát hại vợ.
Sau khi gây án, Murali che giấu cái chết của Shakereh bằng nhiều cách. Anh ta nói dối người thân của cô, dùng tên cô để thành lập công ty, giả vờ nói chuyện với vợ qua điện thoại.
Vụ án được đưa ra xét xử lần đầu tiên vào cuối năm 1997. Đến năm 2005, Murali bị kết tội giết người và nhận án tử hình. Murali không để lộ chút cảm xúc nào trên tòa.
"Nạn nhân đã tin tưởng, yêu thương và kết hôn với bị cáo, nhưng anh ta đã lạm dụng lòng tin của cô ấy và chôn sống cô ấy", bản án cho biết. Thẩm phán nhận định Murali đã theo đuổi và kết hôn với Shakereh vì của cải và tài sản trị giá hàng tỷ rupee của cô.
Murali kháng cáo. Năm 2008, Tòa án Tối cao Ấn Độ mô tả vụ án là "lòng tham hèn hạ của một người đàn ông cùng với sự xảo quyệt của ma quỷ", nhưng lại giảm án cho Murali xuống tù chung thân.
Tháng 9/2022, Murali, 81 tuổi, đệ đơn xin ân xá nhưng bị Tòa án Tối cao bác bỏ.
Năm 2023, loạt phim tài liệu gồm bốn phần Dancing on the Grave được phát hành dựa trên vụ án của Shakereh. Bộ phim được đặt tên như vậy vì Murali đã tổ chức các bữa tiệc khiêu vũ trong sân giấu xác vợ ở dưới.
Tuệ Anh (Theo BBC, Telegraph, Indianexpress)
Có 0 bình luận cho bài viết này.
Gửi bình luận